Lời bài hát Duyên Ta Đành Thôi – Trường Trần Janie

Duyên Ta Đành Thôi - Trường Trần Janie

Thông tin bài hát

Tên bài hát: Duyên Ta Đành Thôi
Ca sĩ: Trường Trần Janie
Sáng tác: Trường Trần Janie
Album: Duyên Ta Đành Thôi (Single)
Ngày ra mắt: 15/12/2024
Thể loại: Việt Nam, V-Pop

 

Lời bài hát Duyên Ta Đành Thôi – Trường Trần Janie

Vì vài lần gặp gỡ đã khiến con tim tôi ngu ngơ
Chạm vào con tim đêm trằng trọc vì nỗi nhớ

Người là đóa hoa liễu tỏa ngát hương thơm tôi dại khờ
Tình đẹp như mơ nay duyên đã lỡ ai đâu ngờ

Em trót yêu tôi, khi sau lưng em đang còn ai kế vai
Tươi nói vui cười ghì đôi môi tay nắm chặt tay

Tôi Trách cho tôi, trước mắt như hiện ra bão giông, duyên đã bất thành ai thương Ai ? Sầu Ai Oán?

Ngỡ hai ta sẽ thành đôi
Nay cớ sao đành chia lối
Luyến tiếc làm gì đường chúng ta đến đây chỉ là cố nhân

Cứ mãi cố gắng cũng chẳng được gì
Ta đâu may mắn như ai
Đời phải trái ? Mấy ai thương kẻ cơ hàn

Tiếng ai than trong đêm tịch liêu
Nghe xót trong lòng bao nhiêu
Hỏi trời cao , tại sao duyên con chẳng tới
Đau thương không thể lấp đầy
Ai mang giông tố đến đây
Rời vòng tay người mang nỗi đau là ai ?

Giờ cuộc tình dĩ vãng vật chất dắt em sang đôi đường
Đường thì cao sang
Đường mịt mờ giăng kín lối
Ngồi ngậm ngùi bật khóc em trách cho thân em tuổi phận
Oán trách được gì? Người hỡi ..do em chọn

Ngỡ hai ta sẽ thành đôi
Nay cớ sao đành chia lối
Luyến tiếc làm gì đường chúng ta đến đây chỉ là cố nhân

Cứ mãi cố gắng cũng chẳng được gì
Ta đâu may mắn như ai
Đời phải trái ? Mấy ai thương kẻ cơ hàn

Tiếng ai than trong đêm tịch liêu
Nghe xót trong lòng bao nhiêu
Hỏi trời cao , tại sao duyên con chẳng tới
Đau thương không thể lấp đầy
Ai mang giông tố đến đây
Rời vòng tay người mang nỗi đau là ai ?

Ngỡ hai ta nên duyên đẹp đôi
Nay cớ sao đành chia lối
Luyến tiếc làm gì đường chúng ta đến đây chỉ là cố nhân
Anh m đã cố gắng níu giữ lại người.. nhưng em đâu có thương anh
Đời phải trái , nay em đã mất anh rồi

Chút yêu thương xin giữ vào đây
Dĩ vãng đi vào gió mây
Hãy sống tốt từ đây về sau em nhé

Tình ta không thể quay lại, như lòng em nay thấu ra rằng
Đến tận cùng người mang nỗi đau.. là em.