Lời bài hát Chỉ Vì Vật Chất – Only T, Various Artists

Chỉ Vì Vật Chất - Only T, Various Artists

Thông tin bài hát

Tên bài hát: Chỉ Vì Vật Chất
Ca sĩ: Only T, Various Artists
Sáng tác: unknown
Album: unknown
Ngày ra mắt: 01/01/1970
Thể loại: Việt Nam, Nhạc Trẻ, Rap Việt

 

Lời bài hát Chỉ Vì Vật Chất – Only T, Various Artists



Bài hát: Chỉ Vì Vật Chất
Ca sĩ: Only T, Various Artists

Đưa đôi tay ghì chặt
Tình mình từ nay sẽ vỡ làm đôi thôi
Em không tin ngày mai
Hai ta cách xa hai phương trời

Lỗi lầm do em
Người đành tâm bỏ anh lại phía sau
Rồi cứ thế
Đành mất luôn giấc mơ có nhau

Em như diều cần gió
Người đó sẵn sàng đưa em bay
Anh người cầm dây đi ngược chiều gió
Rồi bất lực đành buông tay
Em nhân hạnh phúc dành cho nó
Cộng hết nỗi đau dành cho anh
Trừ đi quá khứ chia đôi con đường
Rồi tất cả anh phải gánh
Anh quay trở lại con đường xưa
Nhớ những chiều mưa mình chung lối
Anh như chết lặng chẳng còn đau
Nhưng có gì đó nó đắng môi
Em từng yêu anh yêu thật lòng
Điều đó anh chưa hề phủ nhận
Nhưng vì gia đình em khinh anh
Đong đếm địa vị rồi đem khinh
Cân giàu sang cân vật chất
Và tất cả đem đi đổi hạnh phúc
Anh người mang thân nghèo khó
Để giờ đây nhìn em anh ngã gục
Giờ đối với anh em mãi là quá khứ
Ba chữ người từng thương
Còn đối với em anh chỉ là
Người dưng lạc hướng rất bình thường
Đường về hôm nay không có nắng
Vắng đi một người của ngày xưa
Cơn mưa mùa hạ đã mang đi
Từng ánh nắng vắng chiều mưa
Kỷ niệm ngày xưa bay theo gió
Nơi đó người có một bờ vai
Anh người ở lại ôm quá khứ
Vì chữ nghèo trách được ai

Đưa đôi tay ghì chặt
Tình mình từ nay sẽ vỡ làm đôi thôi
Em không tin ngày mai
Hai ta cách xa hai phương trời

Lỗi lầm do em
Người đành tâm bỏ anh lại phía sau
Rồi cứ thế
Đành mất luôn giấc mơ có nhau

Anh đang dần quen với cảm giác
Là cố cho qua đi từng ngày
Lấy thú vui là âm nhạc
Gọi tên em trong từng giây
Đến khi trái đất này ngừng quay
Và cả thế giới này dừng face
Hai đứa đồng lòng như vậy
Đoạn đường cách ly xin đừng thấy
Nước mắt này bỗng chợt rơi
Khi gia đình em nghiêm cấm
Cơn thắt siết vào lồng ngực

Nhói buốt tim đau lắm
Họ nói anh không thể mang
Lại được hạnh phúc cho em đâu
Đơn giản là không điều kiện
Là không tiền không việc không giàu
Họ không cho anh cơ hội
Vì đứng cạnh em họ không thích
Họ nói anh nên từ bỏ
Bây giờ đừng có tốn công chi vô ích
Tìm được một nữa còn lại
Giữa đời phù phiếm này đâu dễ
Càng khó khi nó là em
Thật sự lựa chọn này anh không thể

Đâu ai biết trước được gì
Khi sự việc chưa xảy ra không
Dù có quay ngược thời gian
Yêu lại từ đầu anh cũng bằng lòng
Mặc kệ cuộc sống này ngược đãi
Anh cố chịu khó và cầu mong
Cố chịu sống gió cho hết cơn mưa
May ra mới thấy được cầu vồng

Chỉ một lần thôi người ơi chữ tin

Hạnh phúc trao nhau đã tan vỡ nát
Vì người đã theo thú vui giàu sang

Bao ngày qua
Ta dần xa trong cơn mưa giá lạnh

Ngậm ngùi
Nhìn lại quãng đường ngày xưa
Giờ ta phải sống vết thương lành

Chiều hoàng hôn anh cầm tay em
Hạnh phúc trong căn nhà màu tím
Chỉ là giấc mơ thôi
Còn lại mình em trong sự cô đơn
Nỗi dằn vặt dày vò tim em
Khi đã mang tình anh ra đùa giỡn
Quá khứ sẽ không gặp lại
Và em chọn cho mình lối đi riêng
Một lối đi mà không có anh
Và nơi đó người ta cho em nhiều tiền
Nghĩ về anh mọi lúc mọi nơi
Và em yêu anh đó là sự thật
Nhưng tương lai ta sẽ ra sao
Nếu như cứ sống mà thiếu vật chất
Phía con đường thật rộng và dài
Anh và em đi về hai nơi
Sao ta không thể chạm được nhau
Mặc dù đôi tay luôn cố với
Đôi lúc em đây sợ hãi
Rồi khóc thành tiếng mà chẳng ai nghe
Sao lại bước đi vì đồng tiền
Mà đánh mất người luôn bên em chở che
Em giận bản thân không kiên nhẫn
Không đợi được anh mà bước đi
Em giận chính em sao yếu đuối
Cứ nhớ về anh rồi ướt mi
Lệ này vẫn tuôn
Rõ ràng muốn nắm mà sao lại buông
Giữ cho riêng em một nỗi nhớ
Em giữ lại đây quá khứ buồn

Người đành buông tay biệt ly
Để lại anh nơi đây trong đêm giá rét
Hạt mưa tuyết rơi rơi
Mà trong lòng anh đớn đau
Và người có hay yêu thương ta trao
Ngàn năm anh vẫn sẽ mãi lưu giữ
Nơi hạnh phúc đã có
Chẳng thể nào xóa hết

Chuyến xe cuối cùng nó cũng đã lăn bánh
Mang em đi về nơi không anh
Phương trời tiễn biệt anh phải sống ra sao
Yêu người khác anh không đành
Anh đã thua
Trong cuộc đua tình và chữ hiếu
Nếu như cố chấp để bản thân hy sinh
Thôi cứ để cho mình anh phải cam chịu

Vì em đó anh vứt bỏ sĩ diện
Cũng vì em đó anh gạt bỏ thành kiến
Để tự chuốc lấy biết bao lời sỉ vã
Mày có đáng với con tao không hả
Nực cười vật chất tôi nghèo
Chứ tình cảm tôi nghèo sao
Xin cho tôi hỏi yêu thật lòng một người
Cũng là cái tội sao em
Đừng khóc nữa lau nước mắt nhìn anh
Hứa với anh khi không anh bên cạnh
Ngày anh đi em phải nhớ
Cái tên anh phải xóa mờ
Có lẽ anh không vẽ hạnh phúc
Nhưng màu sắc mà em từng nguyện ước
Nhưng điều duy nhất mà anh thực hiện được
Là vẫn yêu em dù nghịch cảnh trái ngược
Em nhắm mắt ngủ thật sâu
Nước mắt đó không còn đâu
Nếu như vô tình ta có gặp lại nhau
Em cứ mỉm cười rồi quay bước
Nếu như men tình sẽ làm cho tim đau
Thì cứ để anh là người say trước đi
Niềm tin hạnh phúc ha
Giờ đây chỉ là thứ hoang phí thôi

Đưa đôi tay ghì chặt
Tình mình từ nay sẽ vỡ làm đôi thôi
Em không tin ngày mai
Hai ta cách xa hai phương trời

Lỗi lầm do em
Người đành tâm bỏ anh lại phía sau
Rồi cứ thế
Đành mất luôn giấc mơ có nhau

Ta quen nhau bao lâu
Mà em lại phủ lên đầu hai từ chia tay
Cú sốc quá lớn vết khâu khắc sâu tận trong

Đáy lòng này
Một tuần qua em đã trốn tránh
Né mặt anh phải không
Tại vì sao Facebook cho đến Zalo
Ánh sáng đã tối
Em có biết anh lo không
Điện thoại thì em nói
Anh hãy quên em đi
Em có người khác rồi
Nhưng sao em lại khóc
Cho anh biết lý do
Hay gia đình em đã ghét tôi
Ừ thì vì cái chữ tình
Ừ thì vì cái chữ hiếu
Tôi có trách em đâu
Tôi chỉ biết trách mình
Quá nghèo làm sao có thể níu
Bao nhiêu ngày qua em đã cố diễn kịch
Đi cùng thằng khác làm tim tôi phải đau
Hình ảnh chỉ là mang tính chất
Minh họa sự thật là em đã cố giấu
Em vì cha mẹ cấm cản
Lo học tương lai còn phía trước
Anh thì chỉ là một thằng vô tích sự
Thì sao so sánh với người kia được
Nếu vì chữ hiếu thì anh chấp nhận
Làm kẻ đứng nhìn em hạnh phúc
Nếu vì chữ yêu thì anh chấp nhận
Để em có được cuộc sống lẫn niềm vui lẫn hạnh phúc
Anh xin một lần được gọi tên em nhé
Người vợ yêu
Rồi anh sẽ cho em giây phúc yên bình
Để em không phải là đứa con bất hiếu

Chỉ một lần thôi người ơi chữ tin

Hạnh phúc trao nhau đã tan vỡ nát
Vì người đã theo thú vui giàu sang

Bao ngày qua
Ta dần xa trong cơn mưa giá lạnh

Ngậm ngùi
Nhìn lại quãng đường ngày xưa
Giờ ta phải sống vết thương lành

Nhưng anh không thể
Mang cho em cả thế giới này toàn là vật chất
Chắc chắn không muộn cũng sẽ xảy ra
Thì liệu nơi đâu tình cảm là thật nhất
Yêu là chính điều đó
Có thể xảy ra khi biết em chọn ai
Sự thật gánh vác trách nhiệm trên đầu
Nó chẳng biết nơi đâu lời hứa kia còn lại
Chỉ là một thằng sinh viên nghèo
Làm sao đeo đuổi được em
Không thể vượt qua giới hạn gia đình
Chỉ biết nhòe mi ướt nhẹ

Người đứng chờ em bên khung cửa
Chắc là cơn gió thổi quanh đây
Bóng mây dần xuống heo hắt kỉ vật
Chẳng trách tình yêu quá nhanh vậy
Một thời lầm lỗi để rồi mất nhau
Một giờ càng tội để lòng rất đau
Tự nhủ rằng thôi đôi ta cất dấu
Lời nói bằng môi chia tay gật đầu
Viết bằng máu lên trang vở
Sau bao nhiêu lần ngậm ngùi than thở
Biết yêu lời hứa vẫn còn dang dỡ
Xóa hết để tim không còn tan vỡ
Hạnh phúc
Là lúc em cười vui vẻ bên người ta
Tiền bạc danh vọng tất cả đều có
Còn anh lặng lẽ bước rời xa
Đời ta còn dài được bao lâu
Tận hưởng giàu sang mà em có
Đến lúc kết tình đã trao nhau
Vấn vương không còn mà em lo

Người đành buông tay biệt ly
Để lại anh nơi đây trong đêm giá rét
Hạt mưa tuyết rơi rơi
Mà trong lòng anh đớn đau
Và người có hay yêu thương ta trao
Ngàn năm anh vẫn sẽ mãi lưu giữ
Nơi hạnh phúc đã có
Chẳng thể nào xóa hết

Nhiều điều bất ngờ nó đến với anh
Con tim anh thật yếu đuối
Vì đã suy nghĩ thâu đêm
Chắc sẽ buông tay quên đi hết nỗi buồn tủi
Sẽ chẳng còn đâu tháng ngày
Bên nhau từng bước hai ta cùng dạo phố
Chẳng còn nữa đâu tháng ngày bên nhau
Ta quan tâm nhau qua từng con số
Vật chất đã phá
Phá tất cả hất ngã một cuộc tình dang dỡ
Tất cả kỷ niệm anh có thể giữ
Là người đó và viết lên trang vở
Viết lại trong đêm viết cho em
Anh xiết và viết ra giấy là
Thứ em cần nhất tình vật chất
Chẳng bao giờ anh hiểu là thế nào
Bù đắp cho sự nghèo khó
Em buông tay anh
Để người khác thế vào

Gia đình anh chẳng giàu có
Gặp gia đình em thì chỉ khó để chào
Anh biết điều đó muốn giết điều đó
Xiết điếu cỏ đấm tan chiều gió
Giá như vật chất chẳng ảnh hưởng gì
Thì ta bên nhau điều đó liệu có thật khó
Khi trong xã hội đồng tiền là thước đo
Nhân cách con người tình cảm nam nữ
Đều được định tính qua điều đó
Anh thì nghèo khó cuộc sống đói no
Chẳng giàu có nên em đành bỏ đi
Và bên thằng đó được ăn sang mặc sướng
Đến một lại thành đồ bỏ đi

Đưa đôi tay ghì chặt
Tình mình từ nay sẽ vỡ làm đôi thôi
Em không tin ngày mai
Hai ta cách xa hai phương trời

Lỗi lầm do em
Người đành tâm bỏ anh lại phía sau
Rồi cứ thế
Đành mất luôn giấc mơ có nhau

Đã có những thứ
Từng đi qua để lại cho tim đau buốt thắt
Và có những thứ đang ở hiện tại
Khiến ta lặng yên rơi nước mắt
Từ ở vị trí là người dưng
Cho đến tình cảm đã thắt chặt
Từ những khoảng cách xa lạ bên ngoài
Cho đến thân thương ngay trước mặt
Ừ do anh nghèo do danh phận
Nên anh đành để mất đi em
Vì thân anh bèo anh yếu kém
Chỉ có giọt nước mắt đính kèm
Em đặt khoảng cách ngay từ đầu
Khi anh ngỏ lời em lúng túng
Gia đình em muốn em quen nhà giàu
Vì người như anh thì vô dụng
Em tìm người khác lo lắng cho em
Từ tiền từ tài đến xa hoa
Em ở bên anh chỉ là tạm bợ
Khi chán em vội hất ra xa
Từng lời em nói anh là tất cả
Riêng anh muốn tin là sự thật
Để đến hôm nay mình anh cay đắng
Vì thứ em cần là vật chất
Em đặt chữ hiếu lên hàng đầu
Nhưng anh vì em vẫn cố nắm
Dù cho đôi lúc anh hay buồn sầu
Nhưng dù khó khăn anh không nản
Nhưng thôi được rồi ha
Người yêu em chờ ở trước ngõ
Nghe theo ba má và như mơ ước
Đi theo người đó đi em ha

Chỉ một lần thôi người ơi chữ tin

Hạnh phúc trao nhau đã tan vỡ nát
Vì người đã theo thú vui giàu sang

Bao ngày qua
Ta dần xa trong cơn mưa giá lạnh

Ngậm ngùi
Nhìn lại quãng đường ngày xưa
Giờ ta phải sống vết thương lành

Ừ thì cũng đúng vì do anh nghèo
Nên đâu nắm giữ em được lâu
Con đường tiếp bước
Anh nhờ người khác
Cứ coi như ta không hợp nhau
Nhưng anh không muốn
Nhưng anh không muốn
Không muốn rời xa em thật đâu
Sao mà có thể xem như vô hình
Khi người đã chán anh từ lâu
Có lẽ quá đúng rồi phải không em
Tương lai phía trước anh bất tài
Làm sao có thể lo cho em được
Bởi vậy người bước không hề sai
Vật chất với em nó luôn đứng nhất
Còn anh nơi đó đã quá chật
Khép lại tình cảm anh đem đi cất
Nhìn thấy em bước anh đau thật
Nước mắt chợt tuôn
Nước mắt chợt tuôn
Không biết đang vui hay đang buồn
In sâu lời hứa em từng hay nói
Để giờ phải cố gắng mà buông
Anh đau nhiều lắm tự trách bản thân
Sao lại đứng nhìn để người đi
Chỉ vì không còn đủ sức nắm giữ
Cố níu người lại chẳng được gì
Có đúng không em ở bên vật chất
Chắc em sẽ tìm được bình yên
Cứ coi như anh là thằng đã chết
Để người cắt đứt đi dây tình duyên
Ok em đi anh không nói nữa
Chúc cho mối tình em bền lâu
Sẽ luôn trọn vẹn như đều em muốn
Cùng người yêu mới đến ngày sau

Người đành buông tay biệt ly
Để lại anh nơi đây trong đêm giá rét
Hạt mưa tuyết rơi rơi
Mà trong lòng anh đớn đau
Và người có hay yêu thương ta trao
Ngàn năm anh vẫn sẽ mãi lưu giữ
Nơi hạnh phúc đã có
Chẳng thể nào xóa hết

Lối đi ngược hướng
Đường nào thì cũng phải ly biệt
Nghiệp chướng không tại thiên
Phiền ai cân nhắc cho thiệt kỹ
Một lần phủi tay dứt áo
Là thiên vạn lần kiếp sau
Biết trước là có duyên nhưng không phận
Nên đâu thể nào tranh đấu
Anh biết trái tim mình còn yêu thương
Là còn hận nhiều lắm chứ
Nhưng nơi em đến có gió có mây
Sương mờ nơi xa xứ
Còn nơi anh đứng chỉ là cỏ cây
Hoang dại xếp cất miền quá khứ
Biệt ly vô tình tự tạo ngàn năm
Mãi không thể nào tương phùng
Vì nhà anh nghèo

Đâu đủ tư cách để yêu em
Không cần so sánh anh với người đó
Vì bản thân này còn yếu kém
Tự khắc nỗi đau vào trong da thịt
Bằng những nét mực vô tình
Để rồi xa nhau giữ lại một chút
Về em đẹp tựa nhành hoa quỳnh
Em muốn được bay muốn được lượn
Nhưng anh đâu phải là thiên thần
Chỉ có thể làm em say đắm
Nên mượn bản nhạc tạo ra thứ em cần
Canh khuya khâu sợi chỉ nhớ thương
Vào những khúc ca đầy nước mắt
Để khâu nỗi nhớ che đi gánh nặng
Đường dài khi tim anh đau thắt

Đưa đôi tay ghì chặt
Tình mình từ nay sẽ vỡ làm đôi thôi
Em không tin ngày mai
Hai ta cách xa hai phương trời

Lỗi lầm do em
Người đành tâm bỏ anh lại phía sau
Rồi cứ thế
Đành mất luôn giấc mơ có nhau

Là vì anh nghèo
Là vì anh nghèo
Ở bên anh không có tương lai
Tháng ngày bên anh đó là ép buộc
Sự thật nằm sâu trong ngực trái
Bao lời hứa hẹn bao lời thề ước
Nó vẫn nằm mãi trong anh
Bao lời nói dối bao lần trốn tránh
Dần né mặt nhưng cũng đành

Anh vẫn yêu em
Nhưng không thể lo cho em được
Vì cái hạnh phúc vì cái tương lai
Nên anh đành để em bước
Bao nhiêu hạnh phúc chỗ đứng xã hội
Em sẽ có khi bên người ta
Còn khi bên anh chẳng có gì cả
Ngoài tấm chân tình đành bật cười
Và anh biết anh hiểu

Gia đình em rất là khinh anh
Mỗi khi anh để đón em đi
Chỉ muốn chửi thẳng cho biến nhanh

Ừ đúng là anh nghèo vật chất
Thì anh không có thử hỏi
Con gái của họ cần một người chồng tốt
Hay một thằng chồng khó đâu

Nhưng đành để em về nơi khác
Vì yêu vì thương
Vì cái chối bỏ sự thật
Không tiền mà đòi làm rể bác hả
Chẳng cần nắm lấy
Tay em làm gì đâu
Muốn bỏ em đi về nơi đó
Thời gian tình cảm dần lún sâu

Chỉ một lần thôi người ơi chữ tin

Hạnh phúc trao nhau đã tan vỡ nát
Vì người đã theo thú vui giàu sang

Bao ngày qua
Ta dần xa trong cơn mưa giá lạnh

Ngậm ngùi
Nhìn lại quãng đường ngày xưa
Giờ ta phải sống vết thương lành

Cũng đã nhiều lần
Anh cố gắng nắm giữ đôi tay em thật lâu
Ôm em thật chặt hôn em thật sâu
Rồi cuối cùng con tim này thật đau
Sự thật phũ phàng ngay trước mắt
Đôi ta không thể ở bên nhau
Khoảng cách gia đình luôn là rào cản
Anh và em không thể gọi tên nhau
Dù chỉ một lần thôi em ơi
Anh chấp nhận con tim mình yếu đuối
Vẫn cứ quan tâm chăm sóc cho em
Không để một mình em đơn côi
Thật sự anh nhớ lắm
Khoảnh khắc em tựa đầu vào vai
Nói khẽ vào tai yêu anh nhiều lắm
Cứ mặc tương lai em sau này
Anh không thể làm được
Khi ba mẹ em buông ra lời than trách
Rồi ta xa nhau không một lý do
Ừ thì gia đình tạo khoảng cách
Khoảng cách lớn nhất trong tình yêu
Kẻ giàu người nghèo không chung bước
Đành buông tay em đi về hướng khác
Tương lai em anh không lo được
Anh biết em vẫn còn yêu anh
Không đành xa anh chỉ một phút
Em thà tự mình gánh nhận
Những cơn nóng giận của anh dù một lúc
Để em trọn vẹn tình yêu này
Vững bền dù chỉ một chút thôi
Nhưng em đoán trước ngày mình xa nhau
Thôi thì yêu thêm một phút thôi

Người đành buông tay biệt ly
Để lại anh nơi đây trong đêm giá rét
Hạt mưa tuyết rơi rơi
Mà trong lòng anh đớn đau
Và người có hay yêu thương ta trao
Ngàn năm anh vẫn sẽ mãi lưu giữ
Nơi hạnh phúc đã có
Chẳng thể nào xóa hết

Ngày kỷ niệm mà ta quen nhau
Em vẫn tìm lại góc phố xưa
Chẳng còn đâu tiếng cười đùa giỡn
Hai ta cùng dạo dưới trời mưa
Em ghét nó ghét sự rào cản
Từ phía của gia đình
Em sợ rằng nếu mất đi anh
Con tim chẳng giữ nổi được bình tĩnh
Chẳng kiểm soát được những hành động
Bản thân em mất dần lý trí
Muốn bước tới đi về hướng anh
Nhưng sao hình bóng kia mờ đi
Em yêu anh đó là sự thật
Chẳng khi nào em dám chối bỏ
Nhưng vì tương lai
Em không thể bước cùng anh
Đi qua bao giông gió
Cho em xin lỗi anh nha
Đừng buồn đừng nhớ về em nữa
Hạnh phúc này ta chẳng còn nợ
Nên thôi tình ta rẽ lối mưa
Em không muốn
Em không muốn
Anh phải buồn vì em đâu
Nếu hạnh phúc đã nó đã chẳng có
Vương vấn làm chi cho úa màu
Em không thể bước được cùng anh
Tự trách bản thân mình quá vô dụng
Chẳng thể từ bỏ được gia đình kia
Đánh đổi bản thân vì cái chung
Nếu cho em được một điều ước
Em sẽ ước mình luôn được bên anh
Xây đắp hạnh phúc tương lai xóa mờ
Nỗi nhớ trong từng ngày dài
Không anh bên cạnh