Thông tin bài hát
Tên bài hát: Làng Tranh Quê Tôi
Ca sĩ: Hoàng Thái Phương, Hà An Huy
Sáng tác: Tố Nhiên
Album: Làng Tranh Quê Tôi (Single)
Ngày ra mắt: 23/01/2025
Thể loại: Việt Nam, Nhạc Dân Ca – Quê Hương
Lời bài hát Làng Tranh Quê Tôi – Hoàng Thái Phương, Hà An Huy
(Trẻ em đồng dao)
“Hỡi cô thắt lưng bao xanh, có về làng Mái với anh thì về,
Làng Mái có lịch có lề, có ao tắm mát có nghề làm tranh.”
“Hỡi anh đi đường cái quan, dừng chân ngắm cảnh mà tan nỗi sầu.
Mua tờ tranh điệp tươi màu, mua đàn gà lợn thi nhau đẻ nhiều.”
***
(Vào bài)
Hỡi cô em thắt lưng bao xanh, mà này em có về, về với anh thì về.
Làng Mái anh có lịch có lề, nằm bên dòng sông Đuống, ấy có nghề làm tranh.
Tết đến, trong sắc xuân tưng bừng, chợ họp phiên tấp nập, mua bán tranh Đông Hồ.
Từng cuộn buộc bằng rơm nếp vàng, còn thơm mùi giấy dó, óng ánh sắc điệp ngà…
Than xoan, rơm nếp, than tre đen; ấy mấy anh dùng chàm, gỉ đồng làm sắc xanh.
Vàng tươi từ dành dành, hòe hoa; ấy mấy yêu sắc đỏ gỗ vang, sỏi son.
Mua đi tờ tranh điệp tươi màu, mua mấy đàn gà lợn đẻ nhiều mà lắm con.
Dừng chân này bên đường cái quan, ơi hỡi ai ngắm cảnh mà xua tan nỗi sầu…
(Điệp khúc)
Ai đưa tôi về miền quê tuổi thơ của những giấc mơ:
Vi vu cánh diều – đồng quê cưỡi trâu che lọng lá sen.
Xuân đang ngập tràn… Đừng lỡ mùa xuân mà đi “Đánh ghen”…
“Cá chép trông trăng”, giật mình chợt nghe “Gà gáy năm canh”.
“…Ai dựng nên dừa – Đấy trèo đây hứng cho vừa một đôi”.
Âm dương giao hòa, mẹ con ấm êm “gà lợn tươi trong”.
“Thiên hạ thái bình”, bốn nàng “Tố nữ” chơi đàn hát vang…
Sống mái – “Thư hùng”, lễ mèo vừa xong chuột cưới linh đình.
***
(Trẻ em đồng dao)
Gạch non, giấy dó, điệp vàng; Tre đen, sò trắng, nắng vàng mấy phen…
Cưỡi trâu che lọng lá sen; Sắc xuân tràn ngập, “Đánh ghen” làm gì…
“Thư hùng” – sống mái một khi; Đông con nhiều cháu, cánh thì giống lông…
Con trâu cơ nghiệp nhà nông; Nghển nghe diều sáo giữa đồng gió thu…
***
(Vào bài)
Hỡi cô em thắt lưng bao xanh, mà này em có về, về với anh thì về.
Làng Mái anh có lịch có lề, nằm bên dòng sông Đuống, ấy có nghề làm tranh.
Tết đến, trong sắc xuân tưng bừng, chợ họp phiên tấp nập, mua bán tranh Đông Hồ.
Từng cuộn buộc bằng rơm nếp vàng, còn thơm mùi giấy dó, óng ánh sắc điệp ngà…
Than xoan, rơm nếp, than tre đen; ấy mấy anh dùng chàm, gỉ đồng làm sắc xanh.
Vàng tươi từ dành dành, hòe hoa; ấy mấy yêu sắc đỏ gỗ vang, sỏi son.
Mua đi tờ tranh điệp tươi màu, mua mấy đàn gà lợn đẻ nhiều mà lắm con.
Dừng chân này bên đường cái quan, ơi hỡi ai ngắm cảnh mà xua tan nỗi sầu…
(Điệp khúc)
Ai đưa tôi về miền quê tuổi thơ của những giấc mơ:
Vi vu cánh diều – đồng quê cưỡi trâu che lọng lá sen.
Xuân đang ngập tràn… Đừng lỡ mùa xuân mà đi “Đánh ghen”…
“Cá chép trông trăng”, giật mình chợt nghe “Gà gáy năm canh”.
“…Ai dựng nên dừa – Đấy trèo đây hứng cho vừa một đôi”.
Âm dương giao hòa, mẹ con ấm êm “gà lợn tươi trong”.
“Thiên hạ thái bình”, bốn nàng “Tố nữ” chơi đàn hát vang…
Sống mái – “Thư hùng”, lễ mèo vừa xong chuột cưới linh đình.
***
(Kết)
Hỡi cô em thắt lưng bao xanh, mà này em có về, về với anh thì về.
Làng Mái anh có lịch có lề, nằm bên dòng sông Đuống, ấy có nghề làm tranh.
Tết đến, trong sắc xuân tưng bừng, chợ họp phiên tấp nập, mua bán tranh Đông Hồ.
Từng cuộn buộc bằng rơm nếp vàng, còn thơm mùi giấy dó, óng ánh sắc điệp ngà…
Hỡi cô em thắt lưng bao xanh, mà này em có về, về với anh thì về.
Làng Mái anh có lịch có lề, nằm bên dòng sông Đuống, ấy có nghề làm tranh.
Hỡi cô em thắt lưng bao xanh, mà này em có về, về với anh thì về.
Làng Mái anh có lịch có lề, mà có ao tắm mát, có nghề… làm… tranh….