Lời bài hát Lạnh – Khổng Tú Quỳnh

Lạnh - Khổng Tú Quỳnh

Thông tin bài hát

Tên bài hát: Lạnh
Ca sĩ: Khổng Tú Quỳnh
Sáng tác: unknown
Album: unknown
Ngày ra mắt: 19/08/2011
Thể loại: Nhạc Trẻ, Việt Nam

 

Lời bài hát Lạnh – Khổng Tú Quỳnh

Mùa đông lại đến từng bông tuyết lại rơi,
Lòng nhớ em buông lơi, nhìn về phía chân trời.
Nơi nào sẽ gặp lại em, vòng tay em nay đã xa,
con tim tôi như lạnh giá, tâm hồn như gục ngã,
một chuyện tình đã qua …
Theo bao nhiêu ký ức chứa trong bông tuyết kia,
sao ta phải chia lìa khi 2 ta vẫn còn yêu.
Anh vẫn nhớ một điều mà em đã từng nói … yêu anh mãi mãi.

Sao đôi ta yêu nhau mà luôn gặp thêm bao đớn đau,
tuyết ngừng rơi để con tim ta giờ xa cách nhau,
mùa đông tuyết trắng chết theo ánh nắng,
mùa đông dần phai, tuyết giờ nơi đâu.
Tuyết giờ đã mất, hay ở trên thiên đường,
tuyết giờ có biết rằng tôi còn vấn vương.
Giờ đã hết cách để níu kéo ánh nắng…
cho tuyết rơi ở một nơi trên thiên đường.

Nhớ nơi đây cùng hạt mưa tuyết rơi êm đềm.
Tuyết rơi rơi, tuyết đơn côi cùng những đêm tối.
Bao đông trôi chìm trong giá buốt nỡ chia đôi.
Tuyết không vui, biết chia phôi người đã đi rồi.

Đôi tay ai một lần đã hứa xóa tan đi.
Tuyết chia ly, ướt đôi mi người đã như thế.
Trong cơn mê từng hạt tuyết trắng nơi thiên đường.
Biết yêu thương sẽ không vương tựa tuyết thiên đường.

Khi em rời xa mình anh trong từng đêm nhớ em nhiều thêm,
giờ người yêu ra đi để từng đêm anh nhớ thêm một người,
con tim anh nơi đây bao đêm nhớ bao nụ cười.

(Người nói) Sẽ không bao giờ xa
(Người nói) Sẽ không bao giờ xa

Khi mà tuyết còn rơi…hơ…..

Nhớ nơi đây cùng hạt mưa tuyết rơi êm đềm.
Tuyết rơi rơi, tuyết đơn côi cùng những đêm tối.
Bao đông trôi chìm trong giá buốt nỡ chia đôi.
Tuyết không vui, biết chia phôi người đã đi rồi.

Thôi đã qua cứ qua, thà rằng mình chia ly
Cho đôi mi mau khô, thà đừng thương nhớ.
Dẫu bên em anh sai, để người ra đi
Xót xa bên nhau xin em đừng nuối tiếc chi. (hơ…hơ…)

Nhớ nơi đây cùng hạt mưa tuyết rơi êm đềm.
Tuyết rơi rơi, tuyết đơn côi cùng những đêm tối.
Bao đông trôi chìm trong giá buốt nỡ chia đôi.

(nhớ ngày mình bên nhau, giờ người nơi đâu)

Tuyết không vui, biết chia phôi người đã đi rồi.

(Nhớ em… nhớ em …)

Đôi tay ai một lần đã hứa xóa tan đi.
Tuyết chia ly, ướt đôi mi người đã như thế.
Trong cơn mê từng hạt tuyết trắng nơi thiên đường.

(Hứa một lời e hứa, một ngày nơi đây)

Biết yêu thương sẽ không vương tựa tuyết thiên đường.

(Sẽ yêu… sẽ yêu… nhiều)