Lời bài hát Liên Khúc: Con Đường Xưa Em Đi – Trường Sơn

Liên Khúc: Con Đường Xưa Em Đi - Trường Sơn

Thông tin bài hát

Tên bài hát: Liên Khúc: Con Đường Xưa Em Đi
Ca sĩ: Trường Sơn
Sáng tác: Nhiều Nhạc Sĩ
Album: Liên Khúc: Nhạc Sống Trữ Tình Vol.1 (EP)
Ngày ra mắt: 11/05/2020
Thể loại: Việt Nam, Nhạc Trữ Tình

 

Lời bài hát Liên Khúc: Con Đường Xưa Em Đi – Trường Sơn

Con Đường Xưa Em Đi (1)
Con đường xưa em đi,
vàng lên mái tóc thề, ngõ hồn dâng tái tê
Anh làm thơ vu quy,
khách qua đường lắng nghe chuyện tình ta đã ghi

Những mùa trăng vu quy,
vì mưa gió không về
chiến trường anh bước đi
Có nàng hoen đôi mi, ngóng theo đường vắng hoe
Hỏi còn ai cố tri

Em ơi! nhìn gió lên khơi, lòng có trông vời một người xa cuối trời?
Nơi đây phiên gác canh dài, e ấp đôi lời mình còn nhớ thương hoài

Anh ơi! màu áo phong sương,
Mình ước huy hoàng được bàn tay chính nàng
Dâng hoa, dâng hết ân tình
Tình đến bao giờ, hỏi đường xưa mà nhớ
Con đường xưa em đi thời gian có quên gì
đá mòn kia vẫn ghi
Ghi một đêm trăng thanh
quán bên đường vắng tênh
chỉ còn em với anh.
Căn Nhà Màu Tím (2)
Chiều nhìn qua đầu ngõ, dâng dâng niềm thương nhớ
Dáng xinh xinh một người.
Ðược nghỉ năm ngày phép, mất hai hôm làm quen
Em mới cho mình biết tên.
Cuộc đời chinh chiến, quanh năm với bưng biền,
Thì gót liễu mong manh, làm sao bước song hành
Anh chỉ e ngại, gió lay nụ tầm xuân vừa hé…
Chiều nào khi về bến, ngang căn nhà màu tím
Biết em đang trộm nhìn.
Vào mộng chưa tỏ lối bến mơ đang chờ nơi
Chưa thấy ai vừa ý thôi.
Đời người con gái, mưa sa giữa lưng trời,
Hạt xuống giếng ngậm ngùi, hạt rơi luống hoa cười.
Ai chẳng mơ, gặp bến trong khỏi hờn duyên má hồng…
Đời anh đây đó mười phương,
Gặp em anh đã thương, càng thương.
Thương đôi môi đầy nhựa sống.
Thương tia mắt dào dạt sóng.
Tuổi ngọc xuân son, nét ngà uốn trăng tròn
Tình em cao vút Trường Sơn
Gặp anh em ước mong gì hơn.
Cho anh bông hồng còn thắm,
Cho anh trái ngọt vườn cấm,
Và còn cho nữa tiếng ru trẻ thơ.
Nẻo đời muôn vạn lối, yêu nhau vì lời nói,
Mến nhau qua nụ cười.
Dặn dò thêm lần cuối, sách trao cho bầy em,
Lưu bút ghi vài đứa quen.
Ngày lành hăm sáu, hai mươi chiếc xe màu
Chở đám cưới cô dâu cài hoa trắng sang cầu.
Ta nhìn nhau, tia mắt trao một nụ hôn ban đầu …!

Đường Tím Bằng Lăng (3)
Hàng cây xanh thắm màu trên con đường ngày xưa hai ta chung lối mộng. Em thương sắc tím bằng lăng, anh thương màu áo trắng. Tan trường hoa, áo tung tăng.
Tình bao năm thắm nồng nhưng chưa một lời yêu, chưa trao câu ước nguyện. Anh mong sánh bước cùng em vui bên nhau ngày đám cưới trên đường hoa tím khung trời.

Mùa thi năm cuối xong, em theo chồng xứ lạ để Bằng Lăng ngóng nơi xa. Từ lâu yêu người ta mà sao
không chịu nói để giờ tiếc ngẩn ngơ!
Người yêu hoa tím ơi sao không chờ không đợi vội vàng chi lắm em ơi! Trường đời không là mơ như lời thơ ngày đó. Trường đời ôi lắm nổi trôi!

Bằng Lăng hoa tím buồn trên con đường giờ đây anh cô đơn lối này. Tương tư áo trắng người xưa, giờ
tan trường anh đến mong tìm bóng dáng thân quen.
Hàng cây xanh ngỡ ngàng thương duyên mình dỡ dang chưa yêu đã lỡ làng. Ve ngân khúc hát sầu vương, hoa giăng tím đường nhung nhớ. Hoa còn đây, mất em rồi
Sầu tím Thiệp Hồng (4)
Từ lúc quen nhau chưa nói một lời gì, tỏ tình ta mến nhau
Nhiều đêm ngắm sao, mà ước duyên mình bền lâu,
Suốt đời tình khắc sâu
Nhớ thương đầy vơi, mộng thấy ai mỉm cười,
Làn môi xinh tuyệt vời
Để rồi buồn ơi, ánh trăng soi còn đó,
Và nghe hơi gió biết rằng mình vừa mơ
Khi yêu hồn như nở hoa xây mộng tuyệt vời
Nắm tương lai trong bàn tay một câu nói thôi
Đôi khi gặp nhau, muốn khơi nhưng rồi lại thôi,
Nói ra e ngại mặc theo gió trôi
Hôm nay nhìn xe kết hoa xuôi ngược nẻo đường,
Gửi thư trao cho người yêu, vài câu luyến thương
Hân hoan hồn như nở hoa trông chờ hồi âm,
Đắng cay trong lòng chỉ thấy thiệp hồng
Chiều tím không mây, đường cũ bước lần về,
Buồn nghe day dứt tim
Nhìn xe kết hoa màu trắng ngỡ rằng mình mơ,
Pháo hồng nhuộm tiễn đưa
Lá thu chậm rơi từng lá nghe buồn buồn tưởng bước ai tìm về.
Mở rộng vòng tay đón anh nhưng nào thấy,
Sầu dâng lên tim biết bao giờ cho vơi .
Gõ Cứa Trái Tim (5)
Gõ cửa trái tim van em được vào
Dù tình xót xa chung thân huyệt đào
Ngủ vùi với chiêm bao
Nỗi niềm mắt xanh xao
Nhưng anh vẫn ngóng tim em mở cửa

Gõ cửa trái tim sao em hững hờ
Ngõ hồn tái tê năm canh thẫn thờ
Nhện lòng mắc giăng tơ
Để một mối bơ vơ
Khi không em nhốt anh trong đợi chờ

Ôi cửa tim em bằng vàng
Nên tiếng kêu nghe bẽ bàng
Để anh gõ cửa miên man
Mà em không chút hỏi han
Anh buồn lang thang

Gõ cửa trái tim
Nghe xa nghìn trùng
Đèn mờ hắt hiu cô đơn tận cùng
Đàn lỡ phím sai cung
Tình này cũng mông lung
Tim em ai khóa để anh lạnh lùng

Gõ cửa trái tim sao em hững hờ
Ngõ hồn tái tê năm canh thẫn thờ
Nhện lòng mắc giăng tơ
Để một mối bơ vơ
Khi không em nhốt anh trong đợi chờ

Ôi cửa tim em bằng vàng
Nên tiếng kêu nghe bẽ bàng
Để anh gõ cửa miên man
Mà em không chút hỏi han
Anh buồn lang thang

Gõ cửa trái tim
Nghe xa nghìn trùng
Đèn mờ hắt hiu cô đơn tận cùng
Đàn lỡ phím sai cung
Tình này cũng mông lung
Tim em ai khóa để anh lạnh lùng

Đàn lỡ phím sai cung
Tình này cũng mông lung
Tim em ai khóa để anh lạnh lùng

Trộm Nhìn Nhau (6)

Ðôi khi trộm nhìn em
Xem dung nhan đó bây giờ ra sao
Em có còn đôi má đào như ngày nào
Kể từ khi vắng anh
Em như tấm vải lụa nhàu
Thương thâu đêm giấc mộng xanh xao
Anh có bề nào ai đón đưa em
Cuộc đời là mây trắng là rào thưa
Thương em tiếng hát sang mùa
Một mai mưa ướt áo em
áo mỏng đường mòn
Dáng nhỏ thân quen
Hôm nao em trộm nhìn anh
Xem đôi tay trắng phong trần năm xưa
Anh có còn mê sông hồ qua từng ngày
Kể từ khi vắng anh
Em như tấm vải lụa nhàu
Ðêm thâu đêm giấc ngủ xanh xao
Anh có bề nào ai đón ai đưa
Cuộc đời là vách núi là tường mây
Quê hương nắng cháy đêm ngày
Mà anh chim hút cánh bay thăm thẳm đường dài
Không về thăm em