Lời bài hát Liên Khúc: Tội Tình – Trường Sơn

Liên Khúc: Tội Tình - Trường Sơn

Thông tin bài hát

Tên bài hát: Liên Khúc: Tội Tình
Ca sĩ: Trường Sơn
Sáng tác: Nhiều Nhạc Sĩ
Album: Liên Khúc: Nhạc Sống Trữ Tình Vol.1 (EP)
Ngày ra mắt: 11/05/2020
Thể loại: Việt Nam, Nhạc Trữ Tình

 

Lời bài hát Liên Khúc: Tội Tình – Trường Sơn

Tội Tình (1)
Sao anh bỏ ra đi em nào có tội tình gì
Sao anh bỏ ra đi em nào có lỗi lầm chi
Sao anh bỏ ra đi để em thương nhớ hoài ôm kỷ niệm
Buồn lên mấy nẻo hẹn hò anh biết không?
Sương khuya lạnh đôi vai đi về thui thủi một mình
Ưu tư nặng con tim em buồn thao thức cả đêm
Sao anh bỏ ra đi bỏ quên em giữa dòng đời xuôi ngược
Giờ đây mất nhau rồi tình mồ côi
Trong bơ vơ trong nỗi đau vùi
Em chợt biết rằng tội em nghèo rớt trái mồng tơi
Mà trèo cao vướng sợi tình rồi
Nên té giữa đời ôm trái sầu buồn đơn côi
Em mang tội si mê nên đường yêu lạc nẻo về
Em mang tội yêu anh khi đời em trắng bàn tay
Nay anh bỏ ra đi đèn đêm hiu hắt sầu ngơ ngẩn buồn
Buồn lên mấy nẻo đường tình buồn nào nguôi
Trong bơ vơ trong nỗi đau vùi
Em chợt biết rằng tội em nghèo rớt trái mồng tơi
Mà trèo cao vướng sợi tình rồi
Nên té giữa đời ôm trái sầu buồn đơn côi
Em mang tội si mê nên đường yêu lạc nẻo về
Em mang tội yêu anh khi đời em trắng bàn tay
Nay anh bỏ ra đi đèn đêm hiu hắt sầu ngơ ngẩn buồn
Buồn lên mấy nẻo đường tình buồn nào nguôi
Nay anh bỏ ra đi đèn đêm hiu hắt sầu ngơ ngẩn buồn
Buồn lên mấy nẻo đường tình buồn nào nguôi

Đắp Mộ Cuộc Tình (2)
Xây giấc mộng ban đầu, yêu người thuở mới đôi mươi
Em đang độ trăng tròn, từng ngày qua phố
Áo em trắng cả đường về, lá thư ướp mộng học trò
Mối tình xanh như khúc hát.
Ai đã hẹn với thề để rồi lỡ mối duyên thơ ra đi chẳng giã từ
Ngày em thay áo, áo hoa pháo đỏ rượu nồng
Có ai nát cả cõi lòng đứng nhìn em bước bên chồng.
Hai mươi năm cuộc mộng dở dang
Khắc sâu bóng nàng, lắng trong cung đàn
Em giờ ở đâu hẳn vui duyên mới?
Hai mươi năm cuộc rượu còn đây
Uống qua tháng ngày, cố quên đi người
Say hoài sầu không vơi
Tình riêng ta tiếc uống thêm ly này.
Ôm giấc mộng lỡ làng, những chiều lắng tiếng mưa rơi
Đêm say chờ trăng tàn từng thu thay lá
Lá rơi đắp mộ cuộc tình
Lá bay chất nặng tuổi đời nhớ người ta rót ly này.

Đoạn Tuyệt (3)
Thầm chào nhau thôi rồi vĩnh biệt người ơi
Ngày buồn đã tới này giây phút tôi xa người
Tình đã úa nhàu, mình đã thôi nhau
Từ đây biết rồi đời tôi sẽ đi về đâu

Nẻo đường năm xưa giờ vắng lạnh chiều mưa
Lời nào đã hứa còn lưu giữ chi thêm thừa
Người thương ai rồi, người hết thương tôi
Người đâu biết rằng lòng này tan nát tơi bời

Yêu thương cho nhau đẹp trong phút giây ban đầu
Tưởng là bền lâu ai ngờ đâu đoạn cuối thương đau
Qua bao tháng ngày bơ vơ chốn này
Anh vui với ai rồi mà tôi đâu có hay
Oan khiên cho tôi là khi đã trao anh rồi
Cả cuộc đời tôi bây giờ đây đổi lấy đơn côi
Thôi anh hãy cười, yên vui với người
Riêng tôi sẽ tự tìm một nơi chôn cõi đời

Kỳ vọng bao nhiêu nào có được gì đâu
Người càng níu kéo càng xui khiến thêm u sầu
Thì thôi tôi đành giải thoát cho tôi
Để tôi khóc cười đừng cay đắng đôi bờ môi
Đường tình ta đi là đi vào biệt ly
Chẳng hề ý nghĩa vì đâu có yêu thương gì
Người đi qua rồi, người đã quên tôi
Bỏ tôi đứng lại lầm lạc phương hướng trong đời
Người Tình Không Đến (4)
Tôi quen biết anh giữa một đêm thật tình cờ
Sân ga vắng thưa người và ngoài kia vẫn mưa rơi
Tình chưa thành lời vì còn ngại tình gian dối
Rồi ta đã quen nhau và cho nhau phút hẹn hò

Còi tàu vang lên xé màn đêm thật hãi hùng
Bên nhau phút giây này sợ ngày mai cách xa nhau
Sợ câu tạ từ và sợ đường tình hai lối
Thì tôi chỉ xin anh nếu yêu nhau nên thật lòng

Chuyện yêu đương thương thương nhớ nhớ lạ thường
Đường tôi về đêm nay gió khuya lạnh buốt qua tim
Ánh đèn thật buồn cô đơn càng rét mướt
Nhớ người thật nhiều đành gọi thầm tên thôi

Tôi theo lối xưa đến tận nơi mình hẹn hò
Hôm nay phố đông người ngại ngùng tôi đứng trông anh
Đợi qua từng giờ lòng càng bồi hồi xao xuyến
Và tôi bước bâng khuâng vì chua cay lẫn thẹn thùng

Trở lại sân ga đón tàu tôi về một mình
Bao nhiêu ước mơ đầu chìm vào cơn nước trôi mau
Tình yêu là mộng thành bọt bèo vào mây khói
Tàu đêm vẫn âm u mà người tình vào thiên thu.

Tình Ngăn Đôi Bờ (5)
Lặng buồn nhìn dòng sông
Đâu rồi bao kỷ niệm
Ngày xưa hai đứa mình
Cùng đùa vui ngoài hiên.

Chơi trò chơi trốn tìm
Em hồn nhiên tóc mềm
Thả con thuyền giấy
Trôi lênh đênh cuối sông.

Còn đâu ngày ấy
Em thơ ngây má hồng
Cách trở nghìn trùng
Pháo đỏ rượu nồng
Nay đưa em bước theo chồng.

Chuyện đời hợp rồi tan
Thôi đành em lỗi hẹn
Đò đưa sang bến rồi
Ngoài trời mưa còn rơi

Nên lệ khô héo rồi
Tâm hồn nay rối bời
Những câu thề ước
Nay trôi xa bến xưa

Dòng sông lạnh lẽ
Lưa thưa đôi cánh bèo
Trách mình phận nghèo
Để rồi một chiều
Nghe cô liêu đến trong lòng.

Nước cuốn trôi
Con đò về phương ấy
Sông quê nghèo
Lặng lẽ giữa trời mây
Em sang sông hiu hắt mãnh trăng gầy
Trăng còn đó
Mà người xưa nào thấy.

Chiều nay trong cánh cò bay
Nhớ ngày xưa xót xa trong lòng
Em lấy chồng, cách một dòng sông
Đò ngang không có tình ngăn đôi bờ.