Lời bài hát Luyến Duyên – Phạm Bách Khoa, Goctoi Mixer

Luyến Duyên - Phạm Bách Khoa, Goctoi Mixer

Thông tin bài hát

Tên bài hát: Luyến Duyên
Ca sĩ: Phạm Bách Khoa, Goctoi Mixer
Sáng tác: Phạm Bách Khoa
Album: Luyến Duyên (Single)
Ngày ra mắt: 24/06/2022
Thể loại: V-Pop, Việt Nam

 

Lời bài hát Luyến Duyên – Phạm Bách Khoa, Goctoi Mixer

Thả trôi yêu thương
Mong manh theo gió bay
Cuốn theo cánh chim trời bay khuất xa
Giữ vẹn nguyên lời hẹn thề dở dang
Kiếp sau phùng duyên
Sương đêm rơi ướt hoen bờ mi
Môi son đã khô khóe mắt cay lệ tuôn
Buông ra câu nặng trĩu vai gầy
Bước chân đi
Chẳng ngoảnh mặt lại về sau
Hạt mưa ngâu bay rơi nhẹ rơi
Cũng tiếc thương cho phận hồng nhan
Khẽ xua tan gạt đi kí ức
Chôn sâu bấy lâu, sao đành quên
Nhành hoa thiên điểu trên bàn tay
Lưu giữ nơi đây hương cỏ may
Ước mong chi
Bụi trần giăng lối muôn trùng cách rời
Chiều hoàng hôn buông
Ai vung tay bước đi theo người sang sông
Một đợi mười trông
Nay cớ sao duyên phận lỡ làng
Nghìn trùng phong ba
Mang câu ca đắng cay
Ánh trăng phiêu bồng đùa vui với mây
Bến đò xưa chẳng còn có ai
Bóng trăng dần phai
Nhân gian sầu bi
Ai lưu luyến duyên tình
Dệt mộng đêm thâu bóng ai
Tương tư nồng men say
Chìm đắm vô vọng
Tự tình thiên thu đêm dài
Thả trôi yêu thương
Mong manh theo gió bay
Cuốn theo cánh chim trời bay khuất xa
Giữ vẹn nguyên lời hẹn thề dở dang
Kiếp sau phùng duyên
Ngày em đi
Nơi phồn hoa nơi mà em rời xa
Bao sầu vương bên lời ca
Và ánh trăng không còn thanh khiết
Nên giờ cô liêu mình anh biết
Chênh chao giữa dòng bạc mệnh
Tìm về em phương trời xa
Cây si mọc giữa sa mạc
Nên phải chịu kiếp lẻ loi
Nhớ câu thề trên cầu Ô Thước
Giờ đành ngậm ngùi bẻ đôi
Mộng mị lương duyên tiền định
Ý trung nhân tuyệt tác trần gian
Nốt thăng trầm của một bản giao hưởng
Từng sôi nổi đã lặng lẽ ngừng vang
Hạt mưa ngâu bay rơi nhẹ rơi
Cũng tiếc thương cho phận hồng nhan
Khẽ xua tan gạt đi kí ức
Chôn sâu bấy lâu, sao đành quên
Nhành hoa thiên điểu trên bàn tay
Lưu giữ nơi đây hương cỏ may
Ước mong chi
Bụi trần giăng lối muôn trùng cách rời
Chiều hoàng hôn buông
Ai vung tay bước đi theo người sang sông
Một đợi mười trông
Nay cớ sao duyên phận lỡ làng
Nghìn trùng phong ba
Mang câu ca đắng cay
Ánh trăng phiêu bồng đùa vui với mây
Bến đò xưa chẳng còn có ai
Bóng trăng dần phai
Nhân gian sầu bi
Ai lưu luyến duyên tình
Dệt mộng đêm thâu bóng ai
Tương tư nồng men say
Chìm đắm vô vọng
Tự tình thiên thu đêm dài
Thả trôi yêu thương
Mong manh theo gió bay
Cuốn theo cánh chim trời bay khuất xa
Giữ vẹn nguyên lời hẹn thề dở dang
Kiếp sau phùng duyên
Chiều hoàng hôn buông bao nỗi nhớ
Một đợi mười trông về phương ấy
Biển rộng lênh đênh sóng xô
Gió đưa xa thuyền
Sương mù giăng cánh hoa cũng tàn phai
Nhân gian sầu bi
Ai lưu luyến duyên tình
Dệt mộng đêm thâu bóng ai
Tương tư nồng men say
Chìm đắm vô vọng
Tự tình thiên thu đêm dài
Thả trôi yêu thương
Mong manh theo gió bay
Cuốn theo cánh chim trời bay khuất xa
Giữ vẹn nguyên lời hẹn thề dở dang
Kiếp sau phùng duyên
Giữ vẹn nguyên khắc sâu trái tim này